Nó vui..đơn giản là vì có một người nhớ đến nó..
Buổi tối, sau khi đi học thêm về, nó tắm giặt, ăn uống xong xuôi, ngồi vào bàn học lấy sách vở ra..
Chợt nhớ đến nhóc, nó chạy xuống mượn điện thoại papa, nói dối là nhắn tin hỏi chị gái vài thứ…Cầm điện thoại trên tay, nó thở phào nhẹ nhõm, cũng may nhóc chưa nhắn tin đến..Để điện thoại ngay ngắn trên bàn, nó học…nhưng chẳng tập trung, cứ thi thoảng lại nhìn cái điện thoại…
"bip bip." Tin nhắn đây ùi…
- "Chị đang làm gì đấy? Đã ngủ chưa?"
- "Chị đang học bài, chị đã nói không nhắn tin ùi, sao e không nghe lời chị"
- "Kệ chị chứ, sao e phải nghe lời chị"
- "Haiz..thế e không học bài à?"
- "Không! Nhớ chị không học được"
- "Ẹc..đùa à?? Không thích đùa thế đâu nhé!"
- "Em nói thật mà, đùa đâu mà đùa!"
...................
…………
……..
Cứ như thế, hầu như tối nào 2 đứa cũng nhắn tin nói chuyện với nhau, chuyện ở lớp, ở trường, chuyện thi cử, chuyện bạn bè và gia đình…
Một năm sau đó…
Nó lên HN thi ĐH….
- " A..chị đây rồi, 1 năm mới gặp mà chị chẳng lớn thêm tí nào..vẫn thấp hơn em..haha" – Nhóc toe toét cười
- "Này!! Nói thế là chị giận đấy, ít nhất chị cũng cao thêm vài xentimet đấy nhé!!" – Nó tức khi có ng nói nó không lớn thêm tí nào
- "Thật thế không? Nhưng sao nhìn chị vẫn như học sinh tiểu học vậy nhỉ??" – Nhóc chọc tức
- " Hừ..không thèm nói chuyện với em nữa.." – Nó giận rùi bỏ đi
- "E đùa thôi, hihi…em có quà cho chị này…" – Nhóc gọi nó lại rùi khoe
- "Trời! lại có cả quà cơ à?? Đâu??" – Nó háo hức
- "Đi theo em…" – Nhóc kéo nó đi
- "Đi đâu??" – Nó thắc mắc
- "Thì cứ đi rùi biết.."- Nhóc cười nhăn nhở
….
Nhóc dắt nó đi lang thang vào trong khuôn viên trường ĐH, rùi lên tầng 9 nhà A10…
- "Quà đấy!! chị thích không?" – Nhóc nói
- "Đâu? Chị có thấy quà đâu?" – Nó trả lời
- "Chị không nhìn thấy à?? Đẹp không??" – Nhóc nói và chỉ tay về phía trước
Đứng từ cửa sổ tầng 9 nhà A10…Nó nhìn xuống..công nhận đẹp…từ đây có thể nhìn thấy hết mọi thứ…nhìn về phía nội thành mờ mờ ảo ảo…cũng là lúc trời gần tối, ánh đèn đường đã được bật càng làm cho khung cảnh mờ ảo và đẹp hơn bao giờ hết…
- "Em thích chị…" - Nhóc nói khiến nó giật mình..
- "Hờ..em điên à?" – Nó trả lời cộc lốc
- "Thật mà..em thích chị"
- "Này!! Chị giận đấy nhé!" – Nó chau mày trả lời
- "Em nói thật sao chị không tin.."
- "Chị không tin…thích gì cơ chứ!!"
- "Em hỏi ý kiến của chị gái chị ùi, chị ấy đồng ý cho em tán chị..haha"
- "Nhưng chị không đổ đâu nhé!! Chị không yêu người ít tuổi hơn đâu.."
- "Sao thế??"
- "Thì là chị không thích thế thôi.."
- "Thế chị có thích em không?"
- "Không!"
- "Eo..em buồn rồi."
- "Kệ em..thôi..mình đi xuống đi.."
- "Vâng! Từ mai e sẽ tán chị, để chị phải thích em..hihi"
- "Trời! Nhóc này!!"
...........................
Về nhà nó cũng quên béng đi câu chuyện giữa nó và nhóc. Bởi nó đang hí hửng vì mới được chị gái mua cho chiếc điện thoại…mấy ngày sau đó nó ở nhà ôn bài chuẩn bị cho kì thi…và cũng không hề nhớ tới nhóc..
- "Chị ơi, mai thi tốt nhé!" – Điện thoại nó có tin nhắn đến
- "Ukm. Cảm ơn em nhé!" – Nó trả lời
- "Vâng. Hihi. Chị ngủ sớm đi, mai còn đi thi"
- "Chị bít rùi mà. Chúc em ngủ ngon!"
Trước ngày thi nhóc nhắn tin cho nó như thế…tự dưng nó mỉm cười…
…………………………
Cuối cùng cũng xong kì thi..nó có thể thoải mái tư tưởng rùi..chợt nhớ tới nhóc..cầm điện thoại lên..đang chuẩn bị nhắn tin cho nhóc thì nhận được tin nhắn..
- "Chị ơi, đang làm gì đấy? Đi chơi không?" – Trùng hợp thế đấy..
- "Chị không làm gì cả..nhưng phải hỏi chị gái chị đã" – Nó trả lời lại luôn
- "Không phải hỏi đâu, em hỏi cho chị rồi" – Nhóc hí hửng
- "Vậy à? Vậy đợi chị ở ngoài cửa hàng nhé!"
- "Ok!"
Mặc quần áo và ra cửa hàng của anh chị..nhóc đã đứng đợi sẵn ở đấy..mọi ng lại cười vì thấy 2 chị em thân thiết…
- "Người yêu em đấy!" – Nhóc khoác vai nó rùi cười tít mắt nói
- "Cái gì? Chị đá chết em bây giờ" – Nó hốt hoảng hất tay của nhóc xuống
- "Thì là người yêu cũng được chứ sao?" Chị gái nó trêu
- "Không! Chị mà nói thế là em méc mẹ đấy!" Nó nói gần như hét
- "Thôi! N.Anh dẫn em chị đi chơi đi, đi đường cẩn thận nhé! Nó không biết đường đâu nên em phải trông chừng nó đấy!" – Chị gái nó nhắc nhở
- "Em biết rồi mà! Chị cứ yên tâm đi..hihi" Nhóc toe toét
Nhóc sinh năm 93 mà thông minh lanh lợi quá..đi đường nào nhóc thuộc hết..chả bù cho nó..chả biết cái gì..đi xe bus mà nó say xe gần chết..nhóc thấy nó say xe nên lôi nó xuống đi bộ…2đứa loanh quanh trong công viên thủ lệ mãi..hết chạy nhảy ở chỗ này rồi lại qua chỗ kia… thích thú hệt như con nít khi lần đầu tiên đi chơi vườn bách thú…
Phần : 1 | 2 | 3 | 4 | 5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét